Nam Vu
Phan_44
Các thành chủ phía đông tổ chức đội ngũ, dựng vương kỳ đích thân đến Vu thành. Dân biển phía nam trải qua thảo luận, mấy trưởng lão đức cao vọng trọng quyết định ngày khởi hành. Thương dân phía bắc phần nhiều lấy gia tộc làm trung tâm, mấy gia tộc thực lực mạnh nhất phái người đi tìm Wamu, hy vọng do Wamu dẫn đầu cùng đi tới phía đông. Man tộc phía tây quyết định ngừng chiến, vì thế, Kony thậm chí bỏ qua kế hoạch truy theo người Bờm Đen.
Khi Hà Ninh ra quyết định, tuyệt đối không nghĩ tới lực ảnh hưởng của tế điển sẽ lớn như thế, bảo là rầm rộ chưa từng thấy cũng không ngoa.
Khi y nhận được tin bộ tộc các thành tại đại lục lũ lượt tiến tới Vu thành, mặt không chút biểu tình ngồi đờ nửa ngày, đột nhiên siết chặt nắm tay, ngẩng mạnh đầu lên, tới thì tới, binh tới nước ngăn nước đến đắp đê, muốn làm một thần côn hợp cách, thì nhất định phải có khí thế cường đại này!
Mudy buông cuộn da dê xuống, nhìn Hà Ninh vẻ mặt kiên nghị ngoan cường, đấu chí vùn vụt như sắp lên chiến trường, chậm rãi quay đầu, một tay che miệng, bờ vai run lên vài cái khả nghi.
Chương 74: Tế Điển Của Vu Thành 2
Tiếng kêu của long ưng rạch phá bầu trời, Sekurus ngồi trên lưng long ưng, khăn đầu màu vàng nâu bị gió thổi lên, ánh mắt nhìn thảo nguyên xanh rờn không thấy điểm cuối, nơi đó có dấu tích của đại lục Aram, cổ thành đã biến mất bốn trăm năm sau lại bùng phát sức sống, cùng người thần dụ đã sáng tạo kỳ tích này, mang tới hy vọng cho đại lục Aram, đại vu kế thừa từ thời đại đế quốc, đại vu Aram chân chính.
Chị em long ưng bay hai bên Shim, kỵ sĩ hộ vệ thành chủ trên lưng nó, khi nhìn thấy thảo nguyên xa xa trong ánh mắt liền mang theo kinh ngạc. Nếu biến hóa của thành Burang khiến người Battier ngưỡng mộ, thì Vu thành khiến những người từng tận mắt nhìn thấy sẽ không dám tin vào mắt mình.
Thảo nguyên bao la không điểm cuối, cát vàng bị lấp kính trong màu xanh, dê bò thành đàn và linh dương hoang dã, mục dân cưỡi trên lạc đà vung roi dài, tất cả, không có cái này không khiến người Battier nhớ tới truyền thuyết cổ xưa, thời đại huy hoàng chôn vùi bốn trăm năm trước.
“Thần linh!”
Thần thoại truyền thuyết xa vời như thế, cảnh tượng trước mắt thì lại vô cùng chân thật.
Sekurus kéo khăn đầu trên mặt xuống, gió mang theo hơi nước, mấy lọn tóc màu nâu lướt qua mặt, cánh tay sau lớp áo chậm rãi thu chặt.
Trong tòa thành này có đại vu có thể lắng nghe lời thần linh. Hắn từng bắt được y, thanh niên tóc đen mắt đen, lang thang trong hoang mạc, mặt đầy cát bụi, thê thảm nhếch nhác, nhưng lại đặc biệt như thế, cho tới nay Sekurus vẫn nhớ sự đặc sắc trong con ngươi màu đen đó, giống như có ngọn lửa thiêu đốt.
Bắt được rồi, lại đánh mất, không còn cơ hội nữa.
Không cam lòng sao? Có lẽ.
Cự thú màu vàng xuất hiện tại Vu thành trong lời đồn càng khiến tâm tình của Sekurus trở nên phức tạp. Vảy vàng tượng trưng cho huyết thống thuần nhất, đại biểu sức mạnh cường hãn nhất. Hóa thành hình dạng chân thật nhất, chỉ có huyết mạch trực hệ của đế vương mới có thể làm được. Cho dù không cam lòng cũng phải cúi đầu. Áp chế của huyết thống tới từ pháp điển của thời đại cổ xưa nhất, hắn là vảy xám, đã định là không thể nghịch lại, chỉ có thể tuân theo.
“Thành chủ đại nhân!”
Đội ngũ Battier càng lúc càng lại gần Vu thành, các kỵ sĩ dưới long ưng nhìn thấy hai đội ngũ của thành chủ khác, còn có mấy đội thương buôn phía bắc nối gót tới. Lạc đà đông đúc, thỉnh thoảng sẽ bị cỏ xanh dưới chân hấp dẫn, những lúc này, bất luận là kỵ sĩ hay thương nhân đều hoàn toàn không biết làm sao.
Xuất hiện sau gò núi được cỏ xanh bao kín, là dân biển tới từ phía nam. Năm con hải thú cực lớn sóng vai mà đi, trên lớp mai cứng chắc dựng lều hoa lệ, trong không khí tựa hồ còn lan tràn mùi vị tới từ gió biển.
Mục dân ngoài Vu thành liên tiếp huýt vang, trong thành truyền tới tiếng còi hiệu kéo dài, không còn thê lương như ngày xưa, mà mang theo âm luật như tiền dân viễn cổ đang ngâm nga. Trên còi hiệu có khắc vu văn Hà Ninh viết xuống, cùng vu văn trên tường thành Burang giống nhau như đúc.
Trong tiếng còi hiệu, đàn chim bay tới, luẩn quẩn trên thần điện đã sửa hoàn tất, lông vũ các màu giao vào nhau, giống như từng cụm mây màu.
Ngoài thành vừa đổ một cơn mưa lớn, trong bầu trời còn cầu vồng chưa tan, trong không khí còn mang theo mùi cỏ xanh, giống như hoan nghênh khách từ xa tới.
Sekurus vỗ lưng long ưng, long ưng kêu một tiếng, chậm rãi hạ xuống. Nơi này không phải Battier, cũng không phải thành trì nào khác, hắn nhất định phải biểu thị ra tôn kính nên có.
Cửa thành mở rộng, trên tường có vu văn vàng ngân đan xen, dưới mặt trời tỏa ra tia sáng chói mắt.
Các thành chủ gật đầu hỏi thăm, cờ hiệu đại biểu những tộc huy khác nhau bay phất phới, các kỵ sĩ áo giáp sáng choang, xếp hàng vào thành.
Quan viên thành Burang phái tới đang chờ đợi trong thành, trên danh nghĩa, nơi này vẫn là lãnh thổ của Mudy Burang.
Trên đường đá xuyên suốt cả tòa thành khắc hoa văn và đồ án đủ loại, nước sông trong vắt chảy trong thành, kiến trúc kiểu dáng cổ xưa nhưng đầy màu sắc, thần điện cao to uy nghiêm, giống như có bàn tay vô hình lau đi dấu vết thời gian, bướt qua lịch sử bốn trăm năm, tất cả cổ xưa lại triển hiện rõ ràng trước mặt mọi người.
“Chủ thành Battier, chủ thành Decibri, chủ thành Ahamo tôn kính, các khách nhân tới từ phương bắc và phương nam xa xôi.” Quan viên bắt chéo một tay trên ngực, hơi cong lưng, trên mặt mang nụ cười thân thiện, không có chút cao ngạo, cũng không khiến người ta cảm thấy nhún nhường, “Hoan nghênh tới Vu thành.”
Quan viên thẳng người lại, gương mặt trẻ tuổi có bảy tám phần giống với Musha, hắn là trưởng tử của Musha, lấy địa vị kế thừa Musha trong thành Burang để gánh lấy tương lai gia tộc, có thể được phái tới Vu thành, hắn cảm thấy vô cùng vinh quang.
Tiếng huyên náo vừa vang, hai chị em long ưng đột nhiên rúc lên chói tai, mở to đôi cánh rộng lớn bay lên, như hai mũi tên nhọn bắn thẳng lên trời.
Giữa không trung truyền tới một tiếng gầm lớn, bóng dáng to lớn màu đỏ lửa xuất hiện từ xa.
Người của Vu thành vừa nhìn đã nhận ra đó là tọa thú của đại vu. Rất nhiều người tới viếng thì không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.
Hà Ninh ngồi trên lưng thằn lằn xanh, nhìn đội ngũ càng lúc càng rõ ràng bên dưới, nhận ra không ít gương mặt quen thuộc, tiếng kêu của chị em long ưng dẫn tới tiếng gào đáp của thằn lằn xanh, hai bên có lẽ chỉ là đang hỏi thăm ‘hảo hữu’ lẫn nhau, không ngờ ngọn lửa phun ra từ miệng thằn lằn xanh xém chút đã thiêu cháy lông vũ của hai chị em.
Long ưng Shim bên dưới không còn bình tĩnh nữa, tựa hồ đã quên Sekurus còn đang ngồi trên lưng nó, rống lên một tiếng rồi bay vọt lên, rõ ràng là muốn đánh nhau.
Không đợi Shim bay lên cao, mặt đất đột nhiên truyền tới một trận chấn động, thằn lằn đen chạy bước lớn, khí thế bừng bừng lao thẳng tới, miệng há rộng, liên tục gào lên, răng nanh sắc nhọn lấp lánh hàn quang.
Sau lưng thằn lằn đen đi theo mấy con mèo cát hoàn toàn có thể bỏ qua không tính cùng một đàn chim tước xám. Trận thế như vậy, so với nói là hoan nghênh bạn cũ, không bằng bảo là muốn trực tiếp xử lý phức những người khách muốn vào cửa này.
Mọi người đều có hơi sững ra, nửa ngày cũng không thể phản ứng gì được.
Chân mày Sekurus nhíu dính lại, nắm chặt dây cương trong tay, cố gắng để không bị hất xuống.
Trên mặt quan viên trẻ tuổi nghênh tiếp khách nhân vẫn mang theo nụ cười, trấn định tới mức khiến người kinh ngạc. Nhưng tỉ mỉ quan sát sẽ phát hiện, độ cong khóe miệng của hắn đã cứng đờ. Căn bản không phải là trầm ổn trấn định, mà là thạch hóa tại chỗ.
Đối diện với cục diện này, cho dù là Musha ở đây, chỉ sợ cũng không thể lập tức phản ứng lại được.
May là trên lưng thằn lằn xanh còn có Hà Ninh đang ngồi, sau một tia sáng vàng, vu văn trong suốt tản ra xung quanh y, không chỉ xoa dịu long ưng và thằn lằn đen xém chút đánh nhau, ngay cả đám người Sekurus, vẻ mặt cũng có chút biến hóa.
Xung quanh như được khí lưu ấm áp bao lấy, mệt mỏi cả quãng đường lập tức tan biến, nhìn thanh niên tóc đen tỏa ra ánh vàng, mọi người khẽ giật mình, đây chính là sức mạnh của đại vu?
“Aya, đừng quậy.” Hà Ninh vỗ thằn lằn xanh một cái, “Khó khăn lắm mới gặp bạn cũ, thái độ vậy là sao? Còn nữa.” Y cong lưng xuống, thò đầu vẫy tay với thằn lằn đen bên dưới, “Ady, nếu còn đánh nhau, thì ngâm vào hồ cho tao, tao sẽ bảo Miya trông chừng mày!”
Uy hiếp nghe có vẻ không đáng ngại gì đó, lại khiến thằn lằn xanh và thằn lằn đen đồng thời dập tắt hết lửa. Mèo cát đi theo thằn lằn đen ngoan ngoãn ngồi xổm xuống, chốc chốc liếm móng vuốt, kêu meo meo với Hà Ninh trên không, không tiếc sức bán manh lấy lòng. Đàn chim tước xám vỗ cánh phành phạch, bay đi nhanh như lúc tới, tình huống không đúng, chạy trước.
Cảnh báo giải trừ, Hà Ninh bảo thằn lằn xanh hạ xuống, khách nhân tới cửa, không thể không hỏi thăm.
Hà Ninh quen nhất là Sekurus, tuy vị chủ thành Battier này lúc đầu đối đãi với y không tốt lành lắm, xém chút khiến y rơi tự do, nhưng nếu không có Sekurus trợ thủ, không có người Battier cản man tộc, chiến tranh phía đông không thể kết thúc trong thời gian ngắn như thế, tương ứng, thần điện Ortiramhs cũng sẽ không lập tức hủy diệt.
Hà Ninh tỏ ý, y ghi thù rất sâu, nhưng cũng sẽ không quên công sức của người khác.
“Hoan nghênh.”
Hà Ninh cười hỏi han mấy vị thành chủ, trừ Sekurus, chủ thành Decibri và chủ thành Ahamo đều có duyên gặp mặt y mấy lần, lúc đầu còn từng sóng vai tác chiến. Dân biển phía nam lại đều là gương mặt xa lạ, nhưng nhìn độ phô trương, thân phận địa vị khẳng định không bình thường.
Nhìn thấy nghi hoặc của Hà Ninh, các dân biển tự bộc rõ thân phận, một vị trưởng lão dân biển tóc và mắt đều là màu bạc trắng, ưu nhã đứng trên lưng hải thú, đôi môi hồng nhạt, đường nét tinh xảo, khiến người ta rất khó tin tưởng ông đã sống hơn hai thế kỷ rồi.
Lễ nghĩa của dân biển có khác biệt với các mục dân, chẳng qua, lẽ nào là thực lực của trưởng lão khá mạnh? Hà Ninh phát hiện, trừ trường bào vào khăn đầu hơi dày trên người họ ra, không còn bọc giống cái bánh chưng cỡ lớn như mấy người Moss.
“Đại vu tôn quý, vô cùng vinh hạnh được gặp ngài.”
Giọng của trưởng lão dân biển rất trong, nụ cười cũng ôn hòa, Hà Ninh không biết nên hình dung ông thế nào, trên người ông không mang theo bất cứ tính xâm lược nào, giống như mặt biển lăn tăn gợn sóng dưới mặt trời.
So với thành chủ phía đông và trưởng lão dân biển phía nam, vị trí của các thương dân tụt về sau rất nhiều, nhưng Hà Ninh lại không phân biệt đối đãi, hỏi rõ tên của mấy người dẫn đội, thuận tiện tìm hiểu Wamu sẽ tới sau mấy ngày, rồi cáo biệt với mọi người, công việc chuẩn bị tế điển đã gần xong, nhưng công việc của y còn chưa hoàn thành, vì để không bị Miya lải nhải, cũng vì sắm vai một thần côn thành công, người họ Hà nào đó cần cù và nghiêm túc hơn bất cứ lúc nào trước kia.
Đợi thằn lằn xanh mang Hà Ninh bay đi, thằn lằn đen cũng xoay người về thần điện, quan viên trẻ tuổi lúc này mới an bài mọi người tới nơi nghỉ ngơi. Cư dân ở đây phần lớn trú ở phía tây thành, phiên chợ của các thương dân cũng mở tại đó. Phía nam và phía bắc thành hơi hoang vu, trải qua suy nghĩ cẩn thận, phía đông thành tương đối gần với thần điện được dùng để tiếp đãi khách từ xa tới tham gia tế điển.
Thành chủ phía đông và trưởng lão dân biển phía nam vô cùng thỏa mãn với an bài thế này, các thương dân thì không quan tâm mình trú ở đâu, sau khi an bày xong hành lý và lạc đà, lập tức mang hàng hóa tới phía tây thành.
Đội thương buôn của dân biển ở lại trong thành bái kiến các trưởng lão, ấn tượng của mấy vị trưởng lão đối với Hà Ninh không tồi, hôm đó liền dâng tế phẩm lên thần điện, trong đó bao gồm hai rương châu bảo hiếm có, hoàn toàn khác thứ dân biển bán ra với ‘giá tốt’.
Sekurus rời khỏi nơi nghỉ ngơi, dự định đi vào thành một chuyến.
Vì tế điển, phòng vệ trong thành vô cùng nghiêm ngặt, đây là mệnh lệnh Mudy đích thân đưa ra. Sekurus men theo con sông trong thành đi tới trước thần điện, đúng lúc gặp được Mudy vừa trong thần điện đi ra. Sekurus nâng tay phải lên, các kỵ sĩ đi theo hắn lập tức hành lễ, rồi đứng yên tại chỗ không đi tới nữa.
Một chùm sáng rọi lên bậc thềm thần điện, thành chủ tóc vàng mặc trường bào trắng, cổ áo và tay áo có thêu viền vàng, còn thêu vu văn màu bạc, thắt lưng thắt sợi lụa khảm ngọc thạch, lưu tô màu bạc không ngừng va nhau theo bước đi của hắn. Vảy giữa chân mày như ẩn như hiện, bị đè dưới một viên bảo thạch lam cùng màu với mắt hắn.
Thấy Sekurus trước thần điện, Mudy dừng bước, tay cầm quyền trượng màu vàng lại càng thêm chặt.
Sekurus dùng lễ nghĩa vương tộc hỏi thăm Mudy.
Một chuỗi tiếng trống truyền tới, ngực Sekurus lập tức trào lên một cơn phiền muộn, đôi mắt màu nâu biến thành con ngươi dọc màu xám, trên mặt hiện lên vảy màu xám bạc, dục vọng khát máu và hủy diệt đột nhiên sôi sục trong lòng, bất cứ lúc nào cũng có thể phá chuồng.
“Cảm thấy được sao?”
“Phải.”
Sekurus nhíu mày, “Bệ hạ, là nhạc sư của Vu tộc?”
“Không phải.” Mudy lắc đầu, ngón tay ấn lên vảy giữa trán, “Là tay trống của Amoxi, nếu là nhạc sư của vu tộc…”
Lời tiếp theo Mudy không nói ra, Sekurus rũ mắt xuống. Tuy Sekurus không giống như Hà Ninh và Mudy kế thừa đại vu và đế vương, nhưng huyết thống vương tộc lại khắc sâu ký ức cổ xưa vào trong hắn.
Trống trận, điệu vũ của vu nữ, tế điển của Vu thành.
Đại vu là tế phẩm của đế vương, cũng là trói buộc.
Tiếng trống sẽ thức tỉnh hiếu sát trong huyết thống cổ xưa, cũng sẽ kích phát sức mạnh vương tộc. Chịu ảnh hưởng sâu nhất, cũng đạt được sức mạnh lớn nhất, chính là đế vương Aram, độ thuần của huyết mạch đã định sẵn tất cả.
Tiếng trống dần trở nên khẩn cấp, hai mắt Mudy hoàn toàn hóa thành màu vàng ròng, Sekurus quỳ một gối xuống đất, góc trán nổi lên gân xanh, mồ hôi lạnh chảy xuống cằm, rất nhanh thấm ướt cổ áo hắn.
Sức mạnh, giết chóc, dục vọng bạo ngược khát máu giày vò họ, lại hấp dẫn họ.
Theo tiếng trống, một sức mạnh sôi sục đang dâng lên như thủy triều trước thần điện, sức mạnh màu vàng và màu xám bạc va chạm lẫn nhau, Sekurus che ngực, đè nén vị ngọt tanh đang trào lên, lại lần nữa chân thật thể nghiệm sự chênh lệch của huyết mạch đế vương.
Giống như những gì từng trải qua trong thành Battier.
Không cần mở miệng, đã khuất phục.
Nam nhân tóc vàng mắt vàng, hắn là đế vương Aram.
Gió bắt đầu thay đổi, trên thần điện đột nhiên truyền tới tiếng rống của thằn lằn xanh, Hà Ninh dường như có thể phát giác được bầu không khí quái dị bên dưới, nhảy xuống từ độ cao mà người bình thường sẽ ngã tan xương nát thịt, toàn thân được ánh vàng bao bọc, trường bào như cánh bướm phất phới, bảo thạch trên khuyên tai bạc chiếu sáng hai mắt.
Mudy bước lên vài bước, đi xuống bậc thềm, vươn tay tiếp lấy đại vu đang rơi xuống.
Một tay đỡ hai chân Hà Ninh, vẻ mặt mang theo bất đắc dĩ và dung túng.
Sekurus đứng lên, tiếng trống cũng dừng lại, Hà Ninh vỗ vai Mudy một cái, bảo hắn buông y xuống, “Tôi có chuyện muốn nói với anh.”
Mudy gật đầu, kéo Hà Ninh về thần điện trước mặt Sekurus.
Hà Ninh không quên thăm hỏi tạm biệt thành chủ Battier, biểu tình của Sekurus lại khác với khi mới vào thành, hắn dùng một tư thế kẻ hạ vị cong lưng với Hà Ninh. Tóc dài màu nâu rũ xuống, che mặt hắn, cũng khiến người ta không nhìn rõ biểu tình của hắn lúc này.
Đế vương, đại vu.
Sekurus thẳng người dậy, đưa mắt nhìn bóng lưng Hà Ninh và Mudy biến mất ở góc khuất hành lang, kéo khăn đầu xuống, nhắm hai mắt lại, khi mở ra, con ngươi dọc màu xám đã trở về màu nâu.
Hắn xoay người đi, không quay đầu lại nữa.
Phục tùng kẻ mạnh, thần phục đế vương, ném bỏ những dã tâm và không cam, đây là số mệnh hắn không thể giãy thoát.
Chương 75: Tế Điển Của Vu Thành 3
Theo đội ngũ tham gia tế điển lục tục kéo tới, liên tiếp đặt chân vào thành, Vu thành trở nên càng thêm náo nhiệt.
Mục dân phía đông, dân biển phía nam, thương dân phía bắc, còn có man tộc tới từ phía tây, tụ lại trong tòa thành này, giống như trở về thời đại đế quốc. Mục dân và man tộc đi ngang qua nhau, dân biển trả giá trước sạp hàng của thương nhân, các hài tử mặc trường bào khác nhau, trên cổ đeo những vòng màu rực rỡ chơi trò chơi cổ xưa, tiếng cười trong vắt của các cô nương giống như đang tấu khúc nhạc bên bờ sông.
Trong không khí lan tràn hương thơm đồ ăn, man tộc tráng kiện nướng thịt bên đống lửa, các mục dân chồng bánh mạch thơm phức mê người với nhau, trước sạp trái cây, sạp chủ cố sức rao hàng, cắt một trái dưa hấu mới hái trong ốc đảo ngoài thành, mùi thơm ngọt ngào làm người ta nuốt nước miếng liên tục.
Hà Ninh đứng trên sân thượng thần điện, hai tay chống lan can, nhắm hai mắt lại, cho dù không tận mắt nhìn thấy, vẫn có thể miêu tả rõ ràng tất cả những gì diễn ra trong thành.
Càng nhiều nhạc đoàn vào trú trong thành, các vũ nương tới từ những nơi khác nhau, khiêu vũ uyển chuyển trong tiếng trống và huyền cầm, sa nhẹ trên eo tung bay, chân trần dẫm lên thảm rực rỡ, nhẹ nhàng linh hoạt, yêu diễm phong tình dụ người dừng bước.
Các thi nhân ôm huyền cầm, gảy huyền cầm, dùng giọng nói hơi khàn kể lại câu chuyện xưa cũ. Hấp dẫn nhất là nhạc đoàn của Goode, tay trống già Lolis Amoxi được đại vu xem trọng, được triệu vào thần điện, biểu diễn trên tế điển, tin tức vừa truyền ra, vô số ánh mắt ngưỡng mộ ghen tỵ cùng một đống tiền vàng đưa tới, khiến mọi người trong nhạc đoàn vui vẻ không thôi. Đặc biệt là đoàn chủ Bonzi Goode, hắn có dự cảm, sau tế điển, không chỉ là Lolis, cả nhạc đoàn đều sẽ khác với ngày xưa.
“Đoàn chủ, Lolis sẽ ở lại đây sao?”
“Có lẽ là vậy.” Bonzi đếm đếm tiền vàng, nhìn vũ nữ ngồi cạnh mình, “Asha, thần linh ban cho mỗi người vận mệnh khác nhau, đã bắt đầu từ lúc sinh ra, thì phải đi theo con đường khác nhau, Lolis là vậy, ngươi cũng vậy.”
Vũ nữ nhẹ xoay lưu tô lắc lư bên người, cổ tay đeo vòng vàng khảm châu ngọc, vẻ mặt có một chút mê mang chưa biết.
“Ta biết sự lo lắng của ngươi.” Bonzi thở dài, “Asha, Lolis tuổi tác đã rất lớn, nếu ông ấy có thể ở lại bên người đại vu, thì là ân thưởng lớn nhất của thần linh dành cho ông ấy. Ngươi được Lolis nuôi lớn, kính yêu ông ấy như kính yêu cha, nên cảm thấy vui mừng vì ông ấy.”
“Vâng, đoàn chủ.”
Vũ nữ nhẹ giọng đáp, cúi thấp đầu.
Người biểu diễn trong nhạc đoàn, trừ ra đời trong nhạc đoàn, phần lớn là cô nhi và nô lệ bị bán. Asha không biết cha mẹ của mình là ai, cũng không biết mình ra đời ở đâu, thuộc về bộ tộc nào, chỉ biết có Lolis, cô mới có thể sống tới nay, mới có thể có tất cả ngày hôm nay.
Lolis là cha của cô, là người thân duy nhất của cô.
Hiện tại, sắp phải chia ly rồi sao?
“Đoàn chủ, còn có thể gặp Lolis chứ?”
“Đương nhiên có thể.” Bonzi vuốt râu ngắn dưới cằm, “Hôm tế điển, nhạc đoàn cũng sẽ tham gia biểu diễn. Asha, cô phải chuẩn bị cho tốt.”
“Tôi sẽ làm vậy, đoàn chủ.” Mê mang trong mắt Asha tan biến, nổi lên ngọn lửa hiếu thắng. Cô tuyệt đối sẽ không bại cho vũ nương của nhạc đoàn khác, tuyệt đối sẽ không để Lolis thất vọng!
Asha không muốn chịu thua, nhạc đoàn lần đầu tới Vu thành cũng tràn đầy hùng tâm.
Đại vu nhân từ, thành chủ phía đông và tộc trưởng bộ tộc có lãnh thổ to lớn, trưởng lão dân biển thần bí, gia tộc có thế lực nhất trong thương dân, các nhân vật lớn của Aram gần như tụ tập đầy đủ, cơ hội hiếm có thế này không ai sẽ dễ dàng bỏ qua.
“Nếu có thể được thành chủ đại nhân ban thưởng, thì sẽ thay đổi hoàn toàn cuộc sống của chúng ta.”
“Đáng tiếc tay trống được đại vu triệu tới không phải của nhạc đoàn chúng ta… chúng ta là nhạc đoàn nổi danh nhất phía đông, cái tên Goode tham lam đó quả là may mắn!”
Âm thanh thế này không dứt bên tai, nhưng cũng chỉ đơn thuần là ngưỡng mộ và ghen tỵ trên môi, không có bất cứ ai dám lỗ mãng trước thần điện. Mục dân và man tộc trước đó ẩu đả nhau trong thành, hiện tại vẫn còn bị nhốt ở nơi nào đó ngoài thành, có thể gặp lại bọn họ hay không còn chưa biết.
Tộc trưởng bộ tộc sẽ không cầu tình vì những kẻ này, gây loạn trước tế điển, thật sự là không có não!
Đội ngũ tộc Canyon và tộc Bờm Đen tham gia tế điển đã tạo nên một trận xôn xao khi vào thành, ma mút to lớn, vung cao vòi dài thô tráng, rống lên thật vang. Chiến sĩ man tộc cường tráng tay cầm trường mâu đứng trên lưng địa hành thú, làn da màu nâu, đường nét cương nghị, da thịt cứng chắc như đá, đâu đâu cũng tỏa ra khí tức hung hãn và dã tính.
Trên mỗi con địa hành thú đều có vẽ đồ đằng bộ tộc chói mắt, tộc trưởng man tộc tới tham gia tế điển, đặc biệt còn có tộc trưởng từng có kinh nghiệm mất chiến thú của bộ tộc, hiện tại vực tinh thần lên mười hai lần, có đại vu ở đây, chuyện gì cũng đều có thể xảy ra!
Phía tây không thiếu địa hành thú và ma mút, nhưng săn được một con ấu thú hoang dã không dễ dàng, thường xuyên phải trả giá tử thương chiến sĩ. Bộ tộc trước đó mất chiến thú, dù có không cam lòng cũng chỉ có thể đấm ngực trừng mắt nhìn người Bờm Đen ngồi không mà hưởng, ai bảo đối phương có đại vu chống eo?
Đội ngũ man tộc vào thành, dẫn tới sự chú ý khắp nơi. Kony ôm tay ngồi trên lưng ma mút, bím tóc đen quấn trên vai, đuôi tóc buột gân thú, trước trán đeo vòng vàng, một sợi lông vũ màu đỏ của trường linh điểu cắm giữa vòng vàng, dưới mặt trời, giống như đang bùng cháy.
Đôi mắt màu hổ phách nhìn thần điện, tuy cách rất xa, nhưng dường như có thể thấy được bóng người tóc đen đứng trên bậc thềm.
Kony siết chặt nắm tay, đứng lên, giơ cao trường mâu, gào lên như thú. Hắn đang nói với đại vu, người Canyon, tới rồi!
Hà Ninh bi dọa nhảy dựng, ngũ quan so với người bình thường nhạy bén hơn gấp bội, có lúc cũng sẽ mang tới phiền phức cho y.
Buông tay đang chống lên lan can ra, xoa chân mày, lùi lại một bước, không ngờ lại đụng vào một vòng tay quen thuộc. Ngửa đầu, thành chủ tóc vàng đang cúi đầu nhìn y, nụ cười trên mặt dịu dàng khiến Hà Ninh tê đầu.
Ngón tay thon dài nâng cằm Hà Ninh lên, đôi môi đỏ tươi chạm vào khóe môi y, eo bị cánh tay mạnh mẽ giữ lấy, nhiệt độ từ lòng bàn tay thấm vào vải lan tới da thịt, tạo nên một cơn run rẩy khó nói.
Hà Ninh ấn bàn tay trên eo, mở miệng ngậm lấy môi dưới của Mudy, cắn mạnh, khi hai môi mở ra, đường chỉ trong suốt khiến y không khỏi đỏ mặt.
Vỗ mạnh lên mặt một cái, những chuyện nhiều hơn đã làm rồi, chẳng qua chỉ hôn một cái, đỏ mặt làm chi!
“Cái này, tiếp đó tôi còn có việc.”
Hà Ninh không tự nhiên cong khóe môi, hàm ý chính là, man tộc khẳng định sẽ tới thần điện, thân là đại vu cũng phải lộ mặt, có thể thương lượng thả y ra trước không?
Nếu Mudy nói không thông, Hà Ninh không để ý động thủ. Chẳng qua y đã quyết định chủ ý, có thể không động thủ thì cố gắng không động, dù sao thần điện vừa mới xây lại không lâu.
Mudy không nói gì, đôi mắt màu lam nhìn Hà Ninh thật sâu, ngón tay lướt qua môi dưới của Hà Ninh, trườn theo cằm đến cổ họng, nhẹ ma sát. Đầu lưỡi đỏ hồng liếm khóe môi, khóe mắt tuấn mỹ cũng mang theo dụ hoặc nói không hết.
Ừng ực.
Hà Ninh nuốt nước miếng, lãnh khốc đi đâu hết rồi? Bá khí tung hoành đâu rồi? Y thật sự muốn tha yêu vật trước mắt này về phòng, nhào lên áp đảo.
“Chủ nhân.” Khi Hà Ninh nghiến răng mài vuốt xoèn xoẹt, âm thanh của Miya vang lên sau lưng, “Có bộ tộc diện kiến.”
Lửa đang cháy thịnh, đột nhiên bị dội một bát nước lạnh, Hà Ninh nghiến răng, hơi thở hơi bất ổn.
Mudy cười, cúi đầu hôn lên mặt Hà Ninh, trong mắt vụt qua tia sáng vàng, “Làm sao vậy?” Cánh tay lớn giữ cổ tay Hà Ninh, hôn lên lòng bàn tay, trong âm thanh mang theo ý cười, “Đại vu của ta?”
Hà Ninh mài răng càng vang, y muốn cắn người, lập tức, tức khắc!
Kony và Ito đứng sóng vai trước thần điện, cùng cao to cường tráng, làn da màu nâu, đồ đằng màu xanh, mái tóc dài quấn trên vai, một tay cầm trường mâu, khi Hà Ninh xuất hiện trên bậc thềm, liền quỳ một gối, tay phải đặt trước ngực, âm thanh trầm đục, “Đại vu!”
Hà Ninh không nói gì, khăn đầu thêu vu văn quấn trên mặt, che đi đôi môi hơi xưng. Trên môi còn mang theo vết thương Mudy lưu lại, tuyệt đối không thể để người ta nhìn thấy, nếu không mặt mũi thần côn còn đâu nữa?
Đối với Kony và Ito, cảm nhận của Hà Ninh rất phức tạp. Y từng tin tưởng và giúp đỡ bọn họ, đến cuối lại phát hiện mình thực sự là ngốc tới bốc khói.
Hành động của họ không tính là vô tình vô nghĩa, nhưng cũng không khác bao nhiêu.
“Đại vu!”
Sau lưng Kony và Ito, còn có tộc trưởng man tộc khác quỳ một gối, cúi nhìn những chiến sĩ man tộc này, Hà Ninh bất giác có chút hốt hoảng.
Cảnh tượng thế này tựa hồ từng diễn ra, trong ký ức sâu thẳm, bốn trăm năm trước.
Hà Ninh lắc đầu, xua đi cảm xúc không tên này. Mấy cánh hoa bị gió thổi tới rớt lên vai mình, chim nhỏ trước đó bị man tộc dọa bay cũng lũ lượt đậu xuống, vây quanh y vui vẻ hót vang.
Trên thực tế, âm thanh dù có vui vẻ, bọn chúng cũng là đang cáo trạng, ủy khuất cáo trạng.
Hà Ninh dùng ngón tay xoa một con chim nhỏ tròn vo, hình dáng rất giống chim tước xám, lại chỉ ăn hoa quả, tính cách cũng khá ôn hòa, có thể khiến đám nhóc này dựng lông, có thể thấy man tộc bị ghét bao nhiêu. Chợt động tâm tư, Hà Ninh đột nhiên dừng chân, không, so với Mudy, bọn họ còn tính là tốt.
“Đã lâu không gặp rồi.”
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian